Rực trời hoa gạo tháng Ba

09:17, 15/03/2024
.
(Báo Quảng Ngãi)- Bạn nhắn tin bảo, hoa gạo đã đến mùa thắp lửa, làm một chuyến về miền hoa gạo không? Chỉ mấy dòng ngắn ngủi thế thôi nhưng đọc xong lòng tôi đã xôn xao vô cùng. Ừ nhỉ, bây giờ là tháng Ba, hoa gạo chắc đã rực trời một miền thương nhớ!

Cây gạo trong tôi, trong những đứa trẻ quê là loài cây quen thuộc. Tôi không biết cây gạo có từ khi nào chỉ biết khi lớn lên đã thấy những cây gạo cao lớn mọc hiên ngang xòe những cánh tay to chắc giữa đồng, trên đê và bến sông. Nó cũng là loài cây đặc biệt có nhiều tên gọi khác nhau. Nhiều nơi người ta gọi cây gạo là Mộc Miên, đồng bào Tây Nguyên lại gọi là Pơ-lang.

Hoa gạo tháng Ba. Ảnh: ĐOÀN VƯƠNG QUỐC
Hoa gạo tháng Ba. Ảnh: ĐOÀN VƯƠNG QUỐC

Đúng tháng Ba, hoa gạo nở và khi nở thì đỏ rực cả một khoảng trời. Tôi nhớ, đó là một ngày tháng Ba trời ươm nắng, lũ trẻ chúng tôi dắt trâu ra đồng, từ xa đập vào mắt chúng tôi là một màu đỏ rực. Hoa gạo nở rồi, tụi bây ơi! Tức thì cả lũ kéo nhau đến gốc cây gạo để tận tay sờ nắm và ngắm những bông hoa đỏ rực.

Thân cây gạo sần sùi, cao vút, hoa gạo đắp chi chít khắp cành. Đứng từ gốc gạo ngửa mặt nhìn lên thấy những bông hoa đang kiêu hãnh với muôn vàn lấm chấm đỏ. Hoa gạo trở thành đồ chơi của lũ trẻ mục đồng. Có lẽ sau bao nhiêu năm tháng thăng trầm của đời người, tôi sẽ không bao giờ quên được tháng ngày cùng lũ bạn tóc vàng hoe chơi dưới gốc cây gạo. Còn đó kỷ niệm cả lũ túm tụm với nhau nâng niu bông hoa gạo năm cánh dầy dặn, dùng nan tre chuốt mỏng xâu chúng lại thành vòng rồi choàng lên cổ. Chúng tôi chơi trò hoàng tử, công chúa. Vô tư cười nói quên cả tháng ngày...

 

Chúng tôi đi chăn trâu, bò lúc nào cũng mang một xâu hoa gạo về cho mẹ để chế biến thành món ăn. Bông hoa gạo được mẹ bỏ những cánh ở ngoài và cắt bỏ phần đầu để khỏi dai, ngâm qua nước vo gạo để bớt chát, sau đó rửa sạch để ráo nước. Bắc chảo lên bếp phi hành mỡ. Khi hành mỡ thơm phức, mẹ đổ cánh hoa vào và bắt đầu xào, thêm chút gia vị. Cánh hoa ngả màu đỏ đậm thì có thể nhấc xuống khỏi bếp. Thoạt đầu, chưa quen thì ăn hoa gạo xào chẳng thấy ngon, nhưng quen rồi lại nghiện lúc nào không hay. Hoa gạo có chút vị ngọt đồng quê, thêm chút bùi bùi và chát nhẹ.

 

Mười tám tuổi tôi rời làng, rời những bông hoa gạo tháng Ba. Lúc chờ đò, hoa gạo đỏ rực bến sông. Cũng mười tám tuổi tôi chia tay mối tình đầu. Bao bận đi rồi về, tháng Ba dùng dằng những bông hoa gạo đỏ rực, vô tình tôi nhớ những câu thơ của nhà thơ Trần Quang Hải: “Anh vừa trở lại bến sông/ Đúng mùa hoa gạo trổ bông rực trời/ Ngậm ngùi nhặt cánh hoa rơi/ Bâng khuâng nỗi nhớ một thời bên nhau”, và nhớ mối tình đầu năm xưa. Bao nhiêu hẹn ước tuổi thanh xuân, những vụng dại ngây thơ dưới vòm trời hoa gạo.

Tháng Ba đã về, ngoài kia những bông hoa gạo đã đỏ rực và lòng tôi đang bâng khuâng với nhiều nỗi niềm thầm kín. Với tôi, hoa gạo là ký ức và là kỷ niệm suốt tuổi thơ và thanh xuân tươi đẹp...

NGUYỄN VĂN CHIẾN

TIN, BÀI LIÊN QUAN:

 

Xuất bản lúc: 09:17, 15/03/2024

Ý kiến bạn đọc


.